Trong kinh Tưởng
Điên Đảo, (Vipallasa Sutta), đức Phật có nói về bốn cái thấy sai lầm, những ngộ
nhận căn bản về kinh nghiệm của ta. Chúng được đức Phật gọi là bốn cái thấy
điên đảo, vì sự vật được nhìn trái ngược lại với chân tướng của chúng. Bốn cái
thấy điên đảo đó là: 1. Trong vô thường thấy là thường: nắm bắt những gì vô thường và
cho đó là thường.
2. Trong khổ thấy là lạc: tin rằng những sự vật trong cuộc đời, mà
tự tánh của chúng là bất toại nguyện hoặc khổ đau, sẽ mang lại cho ta hạnh
phúc.
3. Trong bất tịnh thấy là thanh tịnh: thấy những gì không thanh tịnh là đẹp và
hấp dẫn. 4. Trong vô ngã thấy là ngã: ôm giữ những sự vật mà tự tánh của
chúng là vô ngã và không có thực chất.
Trong Vô thường nghĩ là
thường.
Sáng nay khi thức dậy, bạn có nghĩ là mình đã già đi một ngày và
cũng gần kề hơn với cái chết một ngày chăng? Mặc dù lý trí của ta biết rằng cơ
thể của mình đang già yếu đi trong từng mỗi giây phút, nhưng cảm nghĩ sâu xa trong
ta vẫn là thân này sẽ bền vững mãi và cái chết sẽ không bao giờ đến với mình,
hay ít nhất là nó cũng còn xa xôi lắm. Thái độ này là một ví dụ cho ta thấy
mình đang ôm giữ thân này như nó là thường, là trường cửu. Và cũng thế, chúng
ta xem những mối liên hệ của mình như là cố định và khi có một người thân nào
qua đời, ta cảm thấy sửng sốt và bất ngờ. Chúng ta muốn người thân mình sẽ có
mặt mãi bên cạnh ta và nắm chặt lấy niềm hy vọng ấy.
Và chúng ta có thể học cách để đối phó với sự vô thường của cuộc
đời một cách rất nhẹ nhàng. Nhưng trước hết, ta cần phải thấy được sự sai lầm trong
nhận thức của mình về những gì ta cho là thường, là bền vững, và có chánh niệm
về tánh biến đổi trong mọi người và mọi vật.
Trong khổ nghĩ là lạc
Bất cứ những gì mang lại cho ta niềm vui cũng sẽ mang lại cho ta những
vấn đề: một người hôn phối lý tưởng bỏ ta, đứa con yêu dấu cãi lại ta, công việc
mới thăng chức và cũng có nghĩa là tăng thêm giờ làm việc và sự căng thẳng cho
ta. Những khoái lạc của vòng xoay trong cuộc đời cứ mang đến cho ta hết thất
vọng này đến thất vọng khác, nhưng ta lại vẫn cứ tìm đến nó, nghĩ rằng lần này
nó sẽ mang lại cho ta một hạnh phúc dài lâu hơn. Chúng ta cũng như một người
đánh bạc, tin rằng ván bài mới sẽ mang lại cho ta một vận may lớn. Ta như một
tên nghiện chờ một điếu thuốc kế tiếp.
Với chánh niệm ta sẽ thấy rõ được sự điên đảo thứ hai này. Ta sẽ
nhận thấy rằng đa số những gì xã hội đã dạy cho ta, và những gì ta truyền lại
cho con cháu mình về vấn đề hạnh phúc là không thật. Hạnh phúc chân thật và bền
vững chỉ có thể hiện hữu bằng cách diệt trừ những nguyên nhân gây nên khổ đau -
những tình cảm muộn phiền và những hành động (karma) do chúng thúc đẩy.
Trong bất tịnh nghĩ là thanh
tịnh.
Chúng ta đeo đuổi và dính mắc vào sự hấp dẫn của chính cơ thể mình
và của kẻ khác. “Cơ thể đẹp” là một trong những điều mà tất cả chúng ta đều
công nhận. Nhưng nếu cơ thể này hấp dẫn đến vậy, thì tại sao chúng ta lại tốn hao
biết bao nhiêu công sức để thay đổi nó? Chúng ta tìm đủ mọi cách để làm cho cơ
thể của mình được nhìn khá hơn: nhuộm tóc, thêm hoặc bớt cân, mặc những quần áo
nào mà làm nổi bật những phần trong cơ thể. “Giữ cho được trẻ mãi” cũng là một
trong những ngành kinh doanh thương mại lớn lao nhất ở xứ sở này. Nhưng nếu
chúng ta cứ sống hài hòa với thực tại thì sao? Tất cả chúng ta đang già. Chúng
ta có thể nào học sống hạnh phúc với da nhăn, với tóc bạc, với những bắp thịt
mềm yếu đi được chăng? Tuổi già đâu cần phải đáng sợ đến thế, nhưng cái thấy
sai lầm của ta biến nó thành như vậy.
Trong vô ngã nghĩ là ngã.
Một quan niệm sai lầm và nguy hại nhất là chấp có một cái ta thật
trong thân và tâm này. Chúng ta nghĩ và có cảm tưởng rằng trong ta có một cái “tôi”
thật, và nó là một cái “tôi” quan trọng nhất trên vũ trụ này - hạnh phúc của
tôi là thiết yếu nhất, và khổ đau của tôi cần phải được giải quyết trước nhất.
Chúng ta tưởng tượng ra hình ảnh của một người nào đó và rồi cứ nhất quyết sống
theo đúng cái ảo tưởng ấy. Và đa số những ý nghĩ của ta về mình là hoàn toàn
sai. Tự tánh của chúng ta không phải là xấu xí, đẹp đẽ, tài giỏi, thua kém, lười
biếng, ngu si, thông minh, v.v… hay bất cứ một đặc tính tốt lành hoặc thấp kém
nào mà ta tự gán cho mình.
Và không những chúng ta nghĩ rằng, trong ta có một cái “tôi” có
thật và bền vững làm chủ thân, tâm cũng như cuộc sống của mình, mà ta còn tin rằng
những người và vật khác chung quanh ta cũng có một thực thể như thế. Ta tin
tưởng rằng mọi vật hiện hữu đúng y theo với hình tướng bên ngoài của chúng. Và
cũng vì vậy mà ta tin rằng, những ai là kẻ thù của ta thì họ là những người có
bản chất xấu xa và gian ác. Chúng ta đi giành giựt và bảo vệ những gì thuộc về
mình. Vì không thấy được cái tự tánh luôn biến đổi và không có thực thể của mọi
hiện tượng mà biết bao nhiêu những phiền não và khổ đau đã sanh lên. Và rồi từ
đó ta bị những tình cảm như là sân hận, tham ái, lo âu, lười biếng, v.v... sai
xử và làm chủ cuộc đời mình. Tất cả cũng bởi vì chúng ta đã đi nắm bắt những gì
không thật và cho đó là thật.
Nhờ có chánh niệm, mindfulness, về bốn cái thấy sai lầm và điên
đảo ấy - vô thường, bất toại nguyện, bất tịnh và vô ngã - mà chúng ta ý thức
được khổ đau do chúng mang lại và nguyện từ bỏ chúng. Và đó chính là sự buông bỏ,
renunciation. Chánh niệm phải đưa ta đến sự buông bỏ.
Chánh niệm ấy sẽ mang lại cho ta một cái dũng và khả năng đi ngược
lại với những thói quen và tập quán của mình. Nhìn chung quanh, ta thấy mọi người
ai cũng giống như ta, ai cũng muốn xa lìa khổ đau và mong mỏi có hạnh phúc. Và
từ đó, lòng chân thành muốn giúp đỡ kẻ khác phát sinh lên.
Ý thức được những
hạnh phúc mang lại từ sự giúp đỡ kẻ khác, tình thương và tâm từ sẽ khởi lên
trong ta. Ta thấy mình có một liên hệ rất mật thiết với tất cả mọi người, mọi
loài, và ta nguyện muốn được thanh tịnh và chuyển hóa hết mọi khổ đau của chính
mình - được trở thành một vị Phật - để ta có thể giúp người khác trọn vẹn hơn.
Và chính bằng cách đó mà chánh niệm đưa ta đến con đường giải thoát.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng mã code dưới đây để chèn hình, video từ bên ngoài vào comment:
- Tặng hình : [img] link hình [/img]
- Gửi tặng video: [youtube] link youtube [/youtube]