
1. Thực hành tốt đẹp là tự hỏi mình:
"Tại sao ta sinh ra?" Sáng, trưa, chiều, tối... mỗi ngày hãy tự hỏi
mình câu hỏi đó.
2. Sinh và tử của ta chỉ là một. Bạn
không thể có cái này mà chẳng có cái kia. Người ta buồn rầu than khóc khi có ai
chết, và vui cười hớn hở khi thấy một đứa trẻ sinh ra đời. Thật si mê và khôi
hài làm sao! Nếu muốn khóc, hãy khóc lúc có ai sinh ra. Hãy khóc cái nguyên
nhân, khóc cái gốc, vì không sinh ra thì sẽ không chết.
3. Bộ ở trong bụng người ta sướng lắm
sao! Thật chẳng thoải mái chút nào! Thử nghĩ xem! Chỉ cần sống trong căn chòi
nhỏ một ngày thôi, đủ khó chịu đến đâu rồi! Đóng hết các cửa phòng lại là bạn
đã nếm mùi đau khổ! Chao ôi! Vậy mà ở trong bụng người ta đến chín tháng! Bạn
còn muốn sinh ra lần nữa à? Hẳn bạn biết rõ là nằm trong bụng chẳng thoải mái
chút nào, thế mà bạn vẫn còn muốn thun đầu rụt cổ trong chốn tối tăm ấy nữa
sao? Đừng tròng đầu vào dây thòng lọng nữa!
4. Tại sao ta sinh ra? Ta sinh ra để
không còn phải sinh ra nữa.
5. Khi không hiểu được sự chết thì cuộc sống
này có nhiều rắc rối .
6. Đức phật dạy Ngài Ananda quán sát sự vô thường, quán tưởng
cái chết trong từng hơi thở. Chúng ta phải hiểu sự chết. Chúng ta chết để được
sống. Câu này có nghĩa gì? Chết là chấm dứt mọi hoài nghi, mọi vấn đề và sống
ngay trong hiện tại. Không phải ngày mai chúng ta mới chết, chúng ta phải chết
ngay bây giờ. Bạn có thể làm được điều này không? Nếu làm được, thì chẳng còn
vấn đề gì nữa và bình yên tĩnh lặng sẽ đến với bạn.
7. Cái chết gần gũi với ta ngay trong hơi thở.
8. Nếu biết huấn luyện và thực hành đúng đắn thì bạn sẽ không sợ
hãi mỗi khi bị bệnh và không còn đau buồn trước cái chết của người thân. Khi
phải vào bệnh viện chữa trị thì hãy tự xác quyết rằng: Lành bệnh thì tốt mà
không lành bệnh cũng tốt thôi. Nếu bác sĩ cho biết tôi bị ung thư và sẽ chết
trong vài tháng tới thì tôi sẽ nhắn nhủ bác sĩ rằng: "Hãy cảnh giác, cái
chết cũng đang đến tìm ông đó! Vấn đề là ai đi trước và ai đi sau mà
thôi." Bác sĩ không thể chữa trị hay ngăn ngừa cái chết. Chỉ có Đức Phật
mới làm được việc này. Vậy còn chần chờ gì nữa mà không dùng thuốc của Đức Phật?
9. Nếu bạn sợ bệnh, nếu bạn sợ chết thì hãy quán sát xem chúng
từ đâu đến. Chúng đến từ đâu? Chúng đến từ sự sinh. Thế nên, đừng buồn khi có
người chết, cái khổ của họ trong cuộc đời này đã hết rồi, chết là một chuyện tự
nhiên thôi. Nếu bạn muốn buồn thì hãy buồn khi có người sinh ra đời: "Tội
nghiệp thay! Họ lại đến nữa rồi. Họ sắp phải đau khổ và chết nữa".
10. Người hiểu biết ý thức rõ ràng rằng mọi pháp trên thế gian
không có bản chất. Bởi vậy, Người hiểu biết không vui hay buồn vì họ không bị
cuốn trôi theo các pháp thế gian luôn luôn biến đổi này. Trở nên vui là sinh.
Trở nên buồn là tử. Chết rồi lại được sinh ra, và sinh ra lại chết nữa. Sống và
chết trong từng phút giây là sự luân lưu bất tận của vòng sinh tử.


A di da phat.Cam on bai viet rat y nghia.Toi la nguoi da nhan an tu vi benh k.Khi bac sy tra ket qua xet nghiem, hoj ngac nhien vi sac mat toi khong bien doi nhu nhung benh nhan khac.Ho hoi toi la vi sao binh than.Toi tra loi vi toi co duc tin noi phat phap.
Trả lờiXóa