"Làm thinh như Chánh Pháp
Nói năng như Chánh Pháp"
Từ hiện tượng nầy sanh hiện tượng khác
Những đau khổ nào mà con người còn diễn tả được, còn
quan niệm, còn sờ mó được, thì cái đó chưa phải tột cùng của khổ đau. Cái khổ
mà con người đang gánh chịu chỉ là kết quả tất nhiên của một động cơ, nó đẩy
đưa con người từ hiện tượng nầy sang hiện tượng khác, chìm đắm trong đêm dài
tăm tối, lặn hụp trong biển si mê không thể nào thoát ra được, cũng chỉ vì sự
chi phối tác động và cai trị của một chủ tể đó là Vô Minh.
Vô minh là không sáng suốt, tăm tối, không nhận ra
được chân lý và khổ não, nó không là gì cả, chỉ là bóng dáng của một giả thể,
nhưng con người đã tổng hợp và cho đó như một thực thể, ôm ấp, gắn vào đó những
nhãn hiệu, khuôn mẫu mà thực ra không phải là nó. Chưa một lần nào ta chịu nhìn
ngắm khám phá ra nó và nếu có chăng đi nữa thì sự nhìn ngắm đó, cũng chỉ là
nhìn ngắm để rồi ngắm nhìn, chứ chưa thật sự đặt vấn đề giải quyết và tìm
phương vượt thoát khỏi nó.
|
THẦN CHÚ DƯỢC SƯ
Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013
CON ĐƯỜNG GIÁC NGỘ VƯỢT THOÁT.
Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013
CHỈ LÀ NẮM TRO.
“Chỉ
là nắm tro” không phải là
một bài kinh trong kho tàng Phật điển, mà nó là một thực tế. Thực tế ấy tôi đã chạm
mắt, đã sờ mó được. Từ đó tôi có một cảm nhận riêng, xin được chia sẻ với tất
cả các bạn đồng tu nắm tro này.
Chúng ta ít nhiều đã đánh mất cả một quãng đời của mình trong phiền lụy, khổ đau. Cuối cùng tứ đại này không mang theo được vì nó chỉ là nắm tro, chỉ mang theo nghiệp mà thôi. Sao ta không tự hỏi vì cái gì mà ta tạo nghiệp, vì ai mà ta tạo nghiệp ? Vì nắm tro mà tạo nghiệp ! Có vô lý không. Phải chi vì vàng vì ngọc mình tạo nghiệp cũng được đi, nhưng vì nắm tro mà tạo nghiệp thì oan uổng quá. Tạo nghiệp để mưu cầu hạnh phúc, không ngờ lại chuốt quả khổ đau. Bởi vì ranh giới giữa hạnh phúc và khổ đau nằm ở chỗ nào, chúng ta không biết được. |
Thứ Hai, 2 tháng 9, 2013
HỌC PHẬT.
Học Phật bằng cách nào? tức là hỏi đến phương pháp học Phật. Ở thế
gian môn học nào cũng có phương pháp riêng của nó. Ví như môn toán học, người
học trò trước phải biết số, kế học thuộc cửu chương, học cách cộng trừ nhân
chia, lên nữa phải học công thức, phương trình v.v... Môn văn chương, trước
phải biết chữ cái, học ráp vần, viết chánh tả, học văn phạm, tập cách làm văn
v.v... Phương chi Phật pháp là môn học giác ngộ, mà không có phương pháp riêng
của nó hay sao?
|
Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013
Ý NGHĨA CHỮ TU.
Phật tử chúng ta thường xuyên đến chùa lễ Phật, tụng kinh… và cũng
thường được quý sư, quý thầy, quý sư cô nhắc nhở con cố gắng tu học nhé. Cố
gắng thì có cố gắng thật, nhưng để hiểu chữ tu một cách thấu đáo thì không phải
đơn giản, hay sâu xa hơn hiểu để ứng dụng vào đời sống thì khó gấp bội. Người
viết cũng đã từng rơi vào hoàn cảnh đó, nên nay cố gắng y cứ vào đôi điều giảng
dạy của Thế Tôn và các vị Luận sư được ghi chép lại trong kinh văn cũng như
luận tạng, lạm bàn một vài ý nghĩa về chữ “Tu” trong Phật Giáo, để chúng ta
cùng nhau suy tư về ý nghĩa này.
Thứ Hai, 10 tháng 6, 2013
TU ĐỂ LÀM GÌ?
Tu? là một tiếng có nguồn gốc từ tiếng Hán, dịch nghĩa thông
thường là "sửa".
Tu gọi là sửa nên chúng ta ta tu là để sửa tất cả những cái xấu
xa hư dở, những cái chưa tốt thành cái tốt . Mà ở trên đời này có cái gì là hoàn
toàn không hư không dở ? Nhất là đối với bản thân chúng ta có biết bao nhiêu
điều xấu hèn cần phải sửa:
Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013
KHAI THỊ NGỘ NHẬP.
Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013
CẢNH GIỚI CHÚNG SANH.
Tâm Chúng Sanh
Vọng tưởng không có chủ tể. Phật (mới là bậc) có chủ tể. Tu làm
sao mà về già càng tu càng không quái ngại. Hễ muốn vãng sanh thì chỉ nhắm mắt
như ngủ là đi ngay. Chúng ta đêm nào ngủ cũng tựa như cái xác chết, chẳng biết
chuyện gì xảy ra xung quanh. Sáng tỉnh dậy, mở mắt ra là lập tức bắt đầu tiến
trình chấp trước; nhìn cái này là 'của ta', thấy cái kia là 'của mình'...Các
bạn không thể thấy được những thứ vô hình hài, vô sắc tướng; do đó không có
hứng thú, không thích chúng.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)